Ngỡ

Để tự người ta đến tuổi hồng
Anh về của lúc nhớ rằng trông
Tơ duyên thủa trước nào lưu luyến
Số phận giờ đây hết gánh gồng
Kỹ niệm đường quen hoài giấc ngủ
Ghi hằn ngỏ ấy vọng chiều đông
Thương thầm biển mặn nồng chua chát
Để tự người ta đến tuổi hồng.

XuânGiáp

Mơ Hoang

Hí hoáy bao ngày mực chả lên
Lời thơ thủ thỉ mãi không đền
Anh ngâm chuối hột teo hàng trước
Tớ chọc vôi bình tái ngỏ bên
Mấy bữa mơn man hoài lạc bộ
Dăm hôm lục lọi uổng công rền
Tình thương chậm rãi mờ đôi mắt
Chị tại đêm dài thế cũng nên.

XuânGiáp